- Cậu vẫn chưa nắm hết các bí quyết của nghệ thuật ủy quyền đâu. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định.
- Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc. Áp dụng mức độ này khi bạn cần thu thập thêm thông tin trước khi tiến hành ra quyết định. Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James.
Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Sau đó, khi người được ủy quyền đã chứng tỏ được khả năng làm việc của mình và cho thấy họ đang đi đúng hướng thì mức độ thường xuyên của những lần kiểm tra, đối chiếu đó sẽ giảm đi. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.
Đó quả là một câu nói hay. Tớ vẫn không thể hiểu được. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ.
James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. - Hay quá, dự án gì vậy thưa sếp?
Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. (Cần thực hiện công việc kiểm tra một cách thường xuyên hơn trong giai đoạn đầu. Làm sao có thể thất bại được cơ chứ? Cuối cùng thì anh đã tìm ra cách làm việc thông minh hơn chứ không phải là chăm chỉ hơn.
Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao.
Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.
- À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người. Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. Và tôi đã nghe theo lời khuyên của họ.
- Thôi khỏi, tớ mới uống xong. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. - Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế?