Prno

Sung sướng địt em gái lồn múp nhiều nước

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhiều lúc nó làm bạn cứng nhắc, định kiến với bản thân và xung quanh. Bon chen với người khác và bon chen với chính mình. Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình.

    Nhưng mẹ thì lúc nào cũng bận. Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông. Không phải không có lúc tôi giận bố nhưng khi trải qua những cơn đau tôi mới nghĩ chắc bố cũng có nhiều cơn đau như thế.

    Ai giữ được họ nếu không phải lòng biết ơn với con người hoặc khao khát vươn lên. Cái tình cái lí phung phung phí phí bầu bầu bí bí lí nha lí nhí. Dù bạn có viết bao nhiêu chăng nữa, có gặp thêm bao nhiêu người chăng nữa thì độc giả hay những người tiếp xúc cuối cùng cũng khó hình dung ra thực chất bạn là ai.

    Chỉ có như vậy mới có thể vừa giữ được mình và vừa không giữ nó bằng cách trốn chạy đến nơi khác tử tế hơn. Có một điều mà bạn không rõ là thực hay trong một giấc mơ: Bạn tìm thấy trong tủ tờ đơn xin li dị. Nhưng không viết thì sống vô nghĩa với lòng kiêu hãnh còn nhục hơn viết, đôi khi tức là chết.

    Để râu toàn bọn chả ra gì. Có điều, con đường thì khác. Để nấu cơm cho anh ăn.

    Theo thời gian, họ tìm thấy những giá trị của nó dù không phải tất cả. Thế là có cớ mời anh ta chiếc kẹo. Họ không nhớ nhiều về qui tắc cần tránh mạt sát cãi vã nhau trước mặt con cái.

    Để nấu cơm cho anh ăn. Hoặc: Môn này không phải học. Và xu thế thời đại sẽ đẩy họ đi tiếp theo những dòng chảy khách quan của lịch sử.

    Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu. Nhưng dù sao thì tôi vẫn bị cái tưởng tượng ngầm ấy ám ảnh sơ sơ. Vì điều đó sẽ khiến bạn buồn ngủ mà không ngủ được.

    Nàng quay xuống nhìn thẳng vào tôi. Bao nhiêu năm bạn sống theo cách đó và bạn nhận được thông điệp của sự mệt mỏi ngập tràn các ngóc ngách mà cơ thể bạn có thể chứa được. Ai giữ được họ nếu không phải lòng biết ơn với con người hoặc khao khát vươn lên.

    Tôi khóc cho chúng không vì thương hại mà vì nỗi cô đơn ấy không phải nỗi cô đơn bây giờ của tôi nhưng tôi cũng đã từng đi xuyên qua. Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển. Nhưng mưa dầm thấm lâu.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap