Nhưng cô không muốn giấu anh mình có một đôi mắt rất gian nên cô nhìn thẳng vào mắt anh. Nhưng thế này thì lại không chơi được: Khách vãn, ông chú, chưa say, nâng cốc với mấy chú em thân quen. Và chỉ có viết với một tấm lòng nhân ái thì anh mới có được tình yêu thương lớn của độc giả.
Tôi quả thực không muốn đấu tranh đâu, chưa bao giờ muốn đấu tranh đâu. Ngồi trên khán đài, bạn thật muốn đụng chạm quả bóng. Cuộc đời bạn có nhiều lần vỡ.
Sớm nay, thấy bạn (dùng chiến thuật) ngồi thừ trên giường. Tôi bảo vâng, chắc họ chế tạo thế nào để có cái mùi chữa bệnh gì gì. Giá nếu biết có ai đã viết về chuyện này thú vị hơn nhiều (chắc là có rồi) thì có lẽ hắn sẽ phải nỗ lực hơn.
Có lẽ, những con lợn ấy vốn dĩ là sản phẩm của những con lợn khác. Điều cốt yếu là họ dâng hiến được năng lực phù hợp của mình. Giữa chúng tôi, những người thân, có một cuộc chiến, bên này nhân nhượng, bên kia càng lấn tới.
Coi như thử đem lại một tiếng nói về vài diễn biến nội tâm của một (hoặc những) người làm việc sáng tạo. Chỉ còn làm con tin ở nhà bác nữa thôi. Hắn chỉ không có thời giờ làm tuốt tuồn tuột.
Và ở trong những bộ mặt khác nhau, con người không nắm được những bộ mặt còn lại. Đôi lúc bạn nghĩ suy tưởng thế có AQ không, có vô nghĩa hơn không. Hoặc họ vẫn khăng khăng là mình đúng.
Sao lại xé sách hở con. chờ được về nhà lấy giấy bút trốn vào một khoảng không ai quấy rầy Công việc của bạn không phải là làm vĩ nhân mà chỉ là hỗ trợ những vĩ nhân trong cuộc sống xé lẻ vào đầy ảo tưởng này.
Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ. Mà tuổi trẻ thiếu nhận thức thì hay phá bỏ sạch trơn chứ không đào thải có chọn lọc. Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta.
Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển. Các cái bộ phận trong não chắc là cơ sở vật chất của tinh thần, ý thức. Phát thanh viên phàn nàn với vợ: Cứ dự báo thời tiết sai là người ta lại đè anh ra mà chửi.
Hết trận đấu, ra đến ngoài sân, gặp bố cũng vừa ra. Có lí do cũng không khóc. Vả lại, đây không phải lần đầu bạn mơ kiểu đó nên bạn khá tin là mình sẽ kể được ít nhiều.